Nỗi lòng cùng trăng mười lăm. Trăng ngày ấy và trăng của bây giờ. Luôn rực sáng giữa màn đêm mười lăm. Ánh trăng ấy chui qua từng kẻ lá. Và soi thẳng qua từng khe ngói đỏ. Đến tận nơi tôi đang say...
Trăng ngày ấy và trăng của bây giờ
Luôn rực sáng giữa màn đêm mười lăm
Ánh trăng ấy len qua từng kẻ lá
Và soi thẳng qua từng khe ngói đỏ
Đến tận nơi tôi đang say giấc nồng
Nên làm tôi tỉnh giấc giữa ánh trăng
Ánh trăng ấy mang cho tôi kỷ niệm
Của một thời thơ ấu đã vuột qua
Thuở ấy tôi chỉ là một cậu nhóc
Ngày hai buổi luôn cắp sách đến trường
Nghe thầy cô trao cho tôi kiến thức
Để mai sau bôn ba giữa cuộc đời
Dưới ánh trăng mười lăm vàng ngày ấy
Là tiếng nô đùa đám bạn cùng xóm
Đứa chơi trốn tìm, đứa chơi nhảy dây
Đứa chơi ăn quan, đứa chơi quẹt đất
Đến bây giờ ánh trăng vẫn còn đó
Ký ức vẫn còn hiện hữu đâu đây
Nhưng đám bạn đã mỗi đứa một phương
Chỉ vì những chén cơm và manh áo
Ngay khoảnh khắc này tôi đang thầm ước
Được trở về với một trời tuổi thơ
Không lo toan với thật nhiều suy nghĩ
Để lòng thôi trĩu nặng những ưu phiền.
Ân Hảo Đông, 07-04-2020
Tác giả: #nguyenlediep