Bất chợt nhận ra giữa dòng đời
Bên cạnh ta còn được mấy ai
Có vấp ngã, ốm đau hay bệnh tật
Tự níu bản thân mình mà gượng dậy
Bất chợt nhận ra mình lẻ loi
Chung quanh trơ trọi chỉ một mình
Rồi chìm dần vào với lặng thinh
Bởi đâu đó những nụ cười giả lả
Bất chợt nhận ra mình thật tâm
Rồi nhặt được gì sau tất cả
Phải chăng đó là những vỡ vụn
Ngồi khâu lại để thêm phần đậm sâu
Bất chợt nhận ra mình ngộ nhận
Vội vẽ nên chiếc cầu vồng ấy
Để cứ thế lạc vào cõi mộng
Đến bây giờ chưa tìm được lối ra
Bất chợt nhận ra mình lữ khách
Chỉ thoáng qua giữa đời tấp nập
Chẳng có, chẳng không, chẳng vương vấn
Bởi đó chỉ là bất chợt mà thôi.
Linh Trung, ngày 16 tháng 12 năm 2023
Tác giả: #nguyenlediep